Truyen-tin.net
Suy niệm: Trong các lớp giáo lý — dành cho thiếu nhi cũng như người lớn — khi nhắc đến tội phạm đến Thánh Thần, là thứ tội không được tha, ai cũng thường thắc mắc không biết tội ấy là tội gì, biết để mà tránh sợ ‘mất linh hồn đời đời’, cứ nghĩ rằng chắc là tội ‘to lắm’ đến nỗi không bao giờ được tha. Thật ra, người đã sợ mắc tội-không-được-tha này thì rõ ràng người ấy chưa bao giờ phạm tội đó. Bởi vì nếu một người phạm tội mà xin Chúa tha thứ thì không bao giờ Ngài từ chối. Chỉ những ai từ chối sự tha thứ, không chịu sám hối thì mới không thể được tha: Họ không được tha không phải vì Chúa không tha mà vì họ không muốn được tha; họ từ chối sự tha thứ là vì đã từ chối sự thật, không nhìn nhận thực trạng tội lỗi của mình, nói cách khác, không nhìn nhận Đức Kitô là chính Đấng Cứu độ (Cv 16,30-31).
Mời Bạn: Khái niệm về tội xem ra ngày càng bị lu mờ, sai lệch vì thế mà nhiều khi phạm tội mà cứ viện đủ lý do để cho rằng mình không có tội gì phải sám hối. Thiên Chúa được định nghĩa là Đấng giàu lòng thương xót, Ngài luôn tha thứ hết mọi tội con người phạm nếu người ấy có lòng sám hối. Nhận ra mình là người có tội xúc phạm đến Chúa và tha nhân là điều kiện tiên quyết để được hưởng ơn Chúa tha tội.
Sống Lời Chúa: Kiểm điểm đời sống mỗi ngày để nhận ra tội lỗi của mình và xin ơn sám hối.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã đến thế gian để gánh lấy tội con. Xin cho con biết mình là tội nhân để luôn trông cậy vào lượng từ bi của Chúa và sống bao dung với anh chị em. Amen.
“Khốn cho các người, hỡi những người Pharisêu! Các ngươi nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Chúa” (Lc 11,42)