|
TT (ncregister.com, 15/06/2017, Vincent
Weaver) - Vào một ngày nọ khi tôi đang lái xe quanh thị trấn, tôi thấy
một nhãn dán sau xe ô tô thật thú vị. Nhãn dán viết "Tôn giáo của tôi
thật Đơn giản. Tôn giáo của tôi là Lòng tốt". Thoạt nhìn, điều này có vẻ
như là một tình cảm đẹp và tốt lành. Nhưng, là một giáo viên, bản năng
đầu tiên của tôi nói (như tôi sẽ hỏi những sinh viên của tôi): "Hãy định
nghĩa thế nào là 'Lòng tốt'?"
Đây là nơi mà tình cảm như thế có
thể nhanh chóng trở nên nguy hiểm. Trong xã hội ngày nay, lòng tốt
thường được định nghĩa là việc "nói những điều tốt đẹp với người khác,
bao gồm những lời nói dối trắng (white lies - nói dối không nguy hại. Ví
dụ khen một phụ nữ đẹp chỉ để làm vui lòng họ chút chút và tránh nói
bất cứ điều gì có thể xúc phạm người khác, ngay cả khi cuộc sống của họ
phụ thuộc vào nhu cầu cần chấn chỉnh. Vậy, từ điển định nghĩa thế nào?
Trong từ điển Collins, 'lòng nhân ái, lòng tốt' được định nghĩa là "chất
lượng của việc nhẹ nhàng, quan tâm và giúp đỡ". Về điểm "nhẹ nhàng", 2
định nghĩa này tìm ra nền tảng chung. Tuy nhiên, trong 2 từ cuối - quan
tâm và giúp đỡ - chúng ta tìm thấy ý nghĩa và kết quả khác nhau rất
nhiều.
Như thế tại sao "tôn giáo là lòng lòng tốt" là một khái
niệm sai lầm nguy hiểm? Có điều gì sai trong 'những lời nói dối trắng
(white lies) ' hoặc tránh nói cái gì đó có thể xúc phạm? Thứ nhất, điều
quan trọng cần nhớ rằng tiên đề cũ về việc nói sự thật. Nó giúp đặt ra
những câu hỏi để biết khi nào nên nói và khi nào nên im lặng. Hãy tự
hỏi:
Nó có thực sự đúng không? Nó có hữu ích không? Nó có cần thiết không? Nó có tốt không?
Lưu
ý thứ tự các câu hỏi này được đặt ra. Thứ tự đó rất quan trọng. Đừng
nhầm lẫn rằng, ngay cả khi 3 tiêu chí đầu tiên được thoả đáng, luôn có
một cách hay lối ngoại giao để nói điều gì đó. Ví dụ: nếu ai đó nghĩ
rằng họ là một ca sĩ tuyệt vời và họ định bán xe, nghỉ việc và đi đến
New York để theo đuổi sự nghiệp ca hát, nhưng họ thực sự hát rất tồi -
bạn sẽ làm gì? 3 trong 4 tiêu chí đầu tiên sẽ yêu cầu bạn nói điều gì đó
để ngăn người này phạm sai lầm lớn. Nói một cái gì đó thực sự là điều
"tốt" (dựa trên định nghĩa từ điển Collins). Nhưng bạn có dám nói rằng
"bạn hát rất tệ và tôi không thể tin được rằng bạn lại nghĩ rằng bạn có
thể kiếm sống bằng nghề này". Hoặc, bạn có thể nói thêm về lối ngoại
giao và nói điều gì đó như: "Thật tuyệt vời khi bạn thích hát. Tôi có
thể nói rằng bạn thực sự đam mê về nó. Tuy nhiên, tôi không chắc đó thực
sự là điều Chúa đã hoạch định cho bạn và tôi không muốn thấy bạn thất
vọng hay đau đớn. Bạn đã bao giờ xem xét (thế này thế nọ) như là một sự
nghiệp? Tôi sẽ đánh cược rằng cậu thật tuyệt vời!"
Ngày nay,
nhiều người nghĩ rằng 'sự tử tế' chỉ đơn giản như là cứ để cho người nào
đó lái xe ngay trên triền đá chênh vênh trong khi ta vẫn thờ ơ đứng
nhìn và không nói gì hoặc thậm chí vô cảm với hành động của họ. Như thế
có phải là quan tâm hay hữu ích không? Tất nhiên là không. Ví dụ, nếu
một người bạn rất bị thừa cân, và trở nên mắc chứng cuồng ăn vô độ như
một cách để giải quyết vấn đề này, bạn có "ủng hộ" họ trong lối sống này
không? Rốt cuộc, đó là sự lựa chọn của họ, vậy bạn là ai để phán xét?
Hoặc, điều thực sự tử tế là phải có cuộc trò chuyện khó khăn với họ, để
hướng dẫn họ một cách ân cần lành mạnh hơn?
Xã hội chúng ta ngày
nay đã đưa ra khái niệm sai lầm lớn về lòng tử tế. Chúng ta có những
người nhầm lẫn về nhận dạng giới tính của họ và phản ứng phổ biến là
thực sự khuyến khích họ 'trở thành' giới tính thách thức với căn tính
(DNA) của họ. Vâng, một số người cho rằng có những ngoại lệ về mặt sinh
học làm đảo lộn giới tính di truyền, nhưng đây là các đột biến rất hiếm
và thường dẫn đến tử vong ở giai đoạn phát triển rất sớm. Nói cách khác,
lập luận này là một lối đánh lạc sự chú ý vào vấn đề. Vấn đề thực sự ở
đây là những người đang phải vật lộn với rối loạn tâm lý được gọi là
'rối loạn giới tính' hoặc 'rối loạn nhận dạng giới tính' (GID). Lòng tử
tế chính đáng trong trường hợp này liên quan đến tình yêu vô điều kiện
và lòng từ bi đối với người đó - là diều cần thiết không còn nghi ngờ
gì. Nhưng nó cũng liên quan đến việc nói sự thật như hướng dẫn nêu trên
để giúp họ tìm được sự tư vấn họ cần từ những người sẽ không nói dối họ
nhằm chỉ để bảo vệ cảm xúc của họ. Liệu nó có thực sự lành mạnh để
khuyến khích ai đó "ôm lấy" một căn tính không quan trọng một cách khách
quan? Những người đang phải vật lộn với bản sắc giới tính của mình
thường có nguy cơ tự tử và đưa đến việc tự gây thương tích gấp khoảng 10
lần. Họ cũng có khả năng tự tử nhiều hơn (gấp 25 lần, mặc dù con số này
cao hơn trong một số nghiên cứu).
GID cũng được kết nối với sự
hấp dẫn cùng giới tính. Trẻ nhỏ là những người đấu tranh với điều này là
những điều có thể được giúp đỡ được, thường là bằng cách cha mẹ giao
lưu với đứa trẻ. Những người cha thường vắng mặt, khó khăn, hoặc quá ân
cần, công thêm sự độc đoán, hoặc những trẻ gắn bó với mẹ là những yếu tố
thường gặp khi phát hiện GID, cũng như lạm dụng tình dục. Vì vậy, có
nên khuyến khích một đứa trẻ 'nắm bắt' cảm giác lôi cuốn của người cùng
giới tính, hoặc chúng có nên để tình yêu và hướng dẫn vốn có thể là hữu
ích và giải quyết vấn đề gốc? Có thể lưu ý rằng 70-75% thanh thiếu niên
cho biết họ đã trải nghiệm không có cảm giác về sự thu hút tình dục đồng
giới như thế ở tuổi 25? Chúng ta không nên bắt đầu đặt câu hỏi về lý do
tại sao những người thực hiện hành vi tình dục đồng giới lại có tỷ lệ
lạm dụng tình cảm, thể chất và tình dục cao hơn đáng kể trong các mối
quan hệ, cũng như tỷ lệ tự tử cao hơn và lạm dụng ma tuý và rượu? Nói
rằng tỷ lệ gia tăng như vậy chỉ đơn giản là vì sự kỳ thị xã hội như tỷ
lệ tương tự ở Hà Lan, nơi "hôn nhân đồng tính" từ lâu đã được chấp nhận.
Tuy
nhiên, sự trung thực này không nên dành cho những người có GID hoặc thu
hút bởi tình dục đồng giới. Sống chung, tránh thai và quan hệ tình dục
trước hôn nhân giữa các cặp vợ chồng dị tính đều có những phản ứng phụ
đáng kể và gây hại. Chúng ta nên nghiên cứu những điều này và làm quen
với họ để chúng ta có thể hoàn toàn yêu thích những người đang cân nhắc
hoặc đang ở giữa những lối sống như vậy.
Không yêu ai trong bất
kỳ tình huống nào là không tốt. Tuy nhiên, để nói không có gì hay không
thành thật với mọi người là sự tử tế giả tạo. Trong một số trường hợp,
chúng ta có thể giết chết họ bằng sự tử tế của loại này. Chúa Giêsu bảo
chúng ta đừng phán xét ai. Nhưng, Người cũng bắt buộc chúng ta phải giải
quyết các hành vi có hại và nói với chúng ta rằng "sự thật sẽ giải
thoát các con" (Ga 8,32). Hãy thực hành tôn giáo của lòng tử tế như một
thoả thuận thực sự. Dịu dàng. Quan tâm. Giúp đỡ.
|